Hiện đại · mẹ chồng nàng dâu · zhihu

KHOẢNH KHẮC NÀO KHIẾN BẠN HOÀN TOÀN THẤT VỌNG VỀ HÔN NHÂN CỦA CHÍNH MÌNH? 3

[3]

“Ly dị! Con nhất định phải ly dị!” Về nhà cha mẹ mình, Mạnh San kể lại cho cả nhà nghe tất cả mọi chuyện, lập tức vỗ bàn và kêu đòi ly hôn. Đây rõ ràng là lừa cưới!

Cha mẹ nghe vậy cũng giận lắm, nhưng vẫn lưỡng lự với quyết định ly hôn của con.

“Thật ra … nếu không phải bệnh nan y thì đừng quyết liệt vậy con à. mặc dù ý định xuất phát của nhà họ không tốt, nhưng hai năm qua họ đối đãi tử tế với con, ít nhiều gì cũng có tình cảm mà con.”

Mạnh San im lặng.

Cô chợt hối hận vì đã từng vì điều kiện gia đình của Thái Mậu Thật mà vội vàng kết hôn. Thật ra có lẽ vấn đề thật sự không phải là u não mà là từ đầu đến cuối cô nhận ra mình và Thái Mậu Thật không hợp nhau.

Hai năm qua đi, nuôi chó cũng có tình cảm, nhưng sợ là chút tình thân cũng không không nảy sinh nổi trong lòng Thái Mậu Thật. Tiếp tục đọc “KHOẢNH KHẮC NÀO KHIẾN BẠN HOÀN TOÀN THẤT VỌNG VỀ HÔN NHÂN CỦA CHÍNH MÌNH? 3”

Hiện đại · mẹ chồng nàng dâu · thanh mai trúc mã · zhihu

KHOẢNH KHẮC NÀO KHIẾN BẠN HOÀN TOÀN THẤT VỌNG VỀ HÔN NHÂN CỦA CHÍNH MÌNH? 2

[2]

“Anh có bệnh mà giấu hả Thái Mậu Thật?!” Mạnh San xem như nhìn rõ, ảnh căn bản không muốn khám sức khỏe.

“Tôi không có bệnh! Tôi nói rồi, tôi không thích bị kiểm tra như con khỉ. Chúng ta cứ tự nhiên là được, màu mè như thế để làm gì.” Thái Mậu Thật bực bội từ chối vợ.

“Vậy lỡ sinh ra đứa con có vấn đề thì sao! Cẩn thận thì có gì không tốt? Anh giấu em chuyện gì đúng không? Chỉ xin nghỉ một ngày đi khám sức khỏe thôi mà.” Mạnh San nhìn chồng đầy nghi ngờ, lẽ nào bị cô đoán trúng rồi, ảnh giấu bệnh đấy ư?

“Cô có thể thôi bày trò được không, chỉ giỏi để ý cái này, cái kia, sống bình thường không tốt sao, thuận theo tự nhiên là được!”

Đây là lần đầu Thái Mậu Thật giận dữ ra mặt, quạo quọ cho cô xem, sau đó tông cửa cái rầm, nhốt mình trong phòng làm việc.

Mạnh San mím môi có phần ngập ngừng, và nhớ lại hành vi của mình, lẽ nào cô đã vô tình tạo áp lực tâm lý quá lớn lên đối phương? Nhưng tất cả đều vì một baby khỏe mạnh thôi mà.

Chuyện cứ thế bị trì hoãn vô thời hạn nhờ sự chống cự quyết liệt của Thái Mậu Thật. Tiếp tục đọc “KHOẢNH KHẮC NÀO KHIẾN BẠN HOÀN TOÀN THẤT VỌNG VỀ HÔN NHÂN CỦA CHÍNH MÌNH? 2”

mẹ chồng nàng dâu · thanh mai trúc mã · zhihu

KHOẢNH KHẮC NÀO KHIẾN BẠN HOÀN TOÀN THẤT VỌNG VỀ HÔN NHÂN CỦA CHÍNH MÌNH? 1

[1]

Mạnh San là “gái ế còn sót lại” trong nhà, rốt cuộc cô cũng chịu hết nổi những lời giục cưới, quyết định vội vã lấy chồng. Song, kết hôn được 2 năm nhưng mãi chưa có con, trực giác mách bảo cô có gì đó không đúng, vì cả nhà chồng của cô cứ lấp liếm cho qua chuyện, không chịu đi bệnh viện kiểm tra sức khỏe. Quả nhiên, cô phát hiện ra chồng mình giấu đi bệnh sử không cho cô hay, cô vừa biết đã hết hồn, hóa ra là bệnh này.

Mạnh San không ngờ được, mình và Thái Mậu Thật chỉ qua lại 3 tháng, sắp bước vào cung điện hôn nhân.

Vì nhà của Thái Mậu Thật sắp bị phá dỡ nên chủ đầu tư bồi thường tiền kha khá.

Mà Mạnh San đã 29 tuổi, nên đến tuổi cưới gả.

Cha mẹ Thái Mậu Thật cho hay, sau khi cô và anh kết hôn, họ sẽ vợ chồng son một căn nhà ở trung tâm thành phố, có cả tên của Mạnh San, hai vợ chồng già họ sẽ ra ngoại ô sống.

Một khi vấn đề nhà cửa được giải quyết, những việc khác sẽ dễ dàng hơn. Không có áp lực vay tiền mua nhà mua xe thì cuộc sống sẽ dễ thở hơn nhiều.

Vì vậy, mặc dù quá trình có đốt cháy giai đoạn nhưng Mạnh San vẫn cắn răng lấy chồng.

Lấy ai cũng thế thôi, ít ra điều kiện nhà trai không tệ.

Hai người xin nghỉ một ngày, đến cục dân chính lĩnh chứng, Mạnh San nhìn sổ đỏ mới ra lò, hơi hoảng hốt: chuyện lớn cả đời của mình đã giải quyết xong rồi sao?

Tiệc cưới cũng được tổ chức chóng vánh. Mạnh San thu dọn đồ đạc và chuyển nhà vào thành phố, cả hai bắt đầu chính thức sống chung với tư cách vợ chồng.

Sau khi chung sống, Mạnh San phát hiện ra EQ của Thái Mậu Thật thấp đến mức nào.

Vì nhà mẹ đẻ của cô không xa nên khi cả hai lười nấu nướng, thì sẽ sang nhà cha mẹ ăn cơm. Đi nhiều, quen thuộc dần, ảnh lộ dần tư duy khác biệt người thường của mình ra.

Ví như, Mạnh San thích ăn sủi cảo nhà làm, nên cách vài ngày, mẹ cô sẽ làm một ít để cho hai vợ chồng mang về nhà ăn.

Lần này cũng không ngoại lệ, sau khi hai người ăn cơm xong, Mạnh San nhận gói sủi cảo mẹ làm và định về. Thái Mậu Thật bình thường im lặng, đột nhiên lên tiếng.

“Mẹ à, lần sau đừng gói nhiều, chỉ có mình cổ ăn, hôm trước con dọn dẹp xong mà không bay hết mùi tanh của thịt. Con vứt hết rồi.”

Sợ nhất là không khí bỗng dưng im lặng.

Thấy cha mẹ lúng túng đứng đó xoa tay, không biết trả lời ra sao, cô vội giẫm lên chân chồng mình, vội giải thích với cha mẹ: “Cha mẹ đừng nghe ảnh nói bậy. Ảnh hay tăng ca, thường ở công ty không ăn tối. Bữa trước, con nhờ ảnh dọn dẹp tủ lạnh, còn dư lại không bao nhiêu, ảnh vứt vào bụng con hết, ngon lắm.”

Đáng tiếc lời giải thích quá yếu ớt, sau khi ra khỏi nhà, Mạnh San muốn bóp chết chồng mình- đến giờ ảnh không biết mình sai ở đâu, “Anh nhiều chuyện vậy! Anh biết nói chuyện không hả?!”

“Nhưng anh không nói bậy, nhà đầy mùi thịt tanh mà.” Thái Mậu Thật nhìn vợ mình một cách vô tội.

Mạnh San muốn thở cũng không xong.

Lúc mới tìm hiểu, hai người ít gặp nhau, gặp nhau cũng hẹn hò theo khuôn khổ: xem phim, đi ăn và mua sắm, Thái Mậu Thật ít nói thật, mà ít nói thì ít sai, thường đi theo tiết tấu của Mạnh San, nên cô nghĩ ảnh có thuộc tính trạch nam, rất tốt, sẽ không tiêu xài phung phí, thích hợp để chung sống.

Lấy nhau rồi mới biết, đây mà gọi là ‘sống’ ư, là ‘hố’ thì có.

Mạnh San có một cô bạn thân tuổi 30, nhưng chưa từng yêu đương. Nói thẳng ra, cô nàng kén chọn, không tự nhìn lại hoàn cảnh của bản thân. Nhưng bạn bè khó nói thẳng với cổ, nên cô lén lầm bầm vài câu với Thái Mậu Thật.

Okey! Hôm nọ cô tụ tập với hội bạn thân xong, nhắn tin bảo Thái Mậu Thật đến đón mình. Dè đâu mới gặp mặt, ảnh nhìn đám bạn thân của cô đầy tò mò và hỏi: “Ai là cô bạn thân kén chọn của em?”

……

Bây giờ đã nửa năm trôi qua, cô bạn ấy không thèm nói nửa câu với cô.

Sống lâu, cô cũng đã quen với hành vi không hề có EQ của Thái Mậu Thật, mỗi lần như thế, cô đều tự an ủi mình: lương mình cao, khỏi lo.

Thực ra, cái cô không chịu được nhất không phải cái này. Dù sao đạo lí đối nhân xử thế chỉ áp dụng với người ngoài, bản thân mình hiểu là được, như cha mẹ hay nói: “Tiểu Thái chỉ là quá thật thà, chứ không xấu”.

Cái mà cô không thể chịu đựng nhất chính là Thái Mậu Thật, một người đàn ông đã 32 tuổi, mà mẹ chồng luôn luôn đến nhà chăm sóc cho anh.

Vì thông cảm cho nửa kia làm việc bận rộn và khả năng tự chăm sóc bản thân kém nên Mạnh San đảm nhận nhiều việc nhà hơn, nhưng đến cuối tuần cả hai được nghỉ, cô phải kéo nửa kia làm việc nhà cùng nhau, để đỡ cho nửa kia cho rằng làm việc nhà là công việc của phụ nữ.

Nhưng Thái Mậu Thật không hề làm, làn nào ảnh cũng ừ ừ, nhưng khi cô đã xong phần của mình, thì phần của anh ta chưa được động tới.

Số lần nhiều, Mạnh San cũng quạo, anh không dọn phải không? Tôi dọn phần của tôi, anh cứ chờ mốc meo đi!

Nhìn Thái Mậu Thật tắm rửa, giặt đồ ngày càng lâu, Mạnh San nhìn riết chịu không nổi, định tự lếch thân dọn dẹp thì mẹ chồng đến.

Bà không nói gì mà đẩy con mình- người ngồi trong nhà tắm 3h đồng hồ, sau đó ban công được treo đầy quần áo.

Mẹ chồng không trách Mạnh San, mà nắm tay cô thành khẩn tâm sự: “San San à, Tiểu Thái nhà chúng ta tự lo liệu cho bản thân rất kém, chỉ biết học, không biết làm gì cả. Sau này đồ đạc của nó, con cứ để đó, cuối tuần mẹ tới dọn, con lo cho con là được.”

Ơ, Mạnh San nghe mà ngây người, có lý nào để người lớn đến dọn dẹp, giặt đồ cho bọn nhỏ? Bộ nghe mà không thấy xấu hổ sao!

Mạnh San mơ hồ liếc nhìn anh chồng đang ngồi trên sofa chơi điện thoại, sau đó nghe ảnh trả lời như lẽ đương nhiên, “Hồi anh ở kí túc xá cũng như thế, cách vài ngày mẹ sẽ đổi quần áo, đem đồ dơ về giặt. Thế nên anh không muốn học đại học xa nhà.”

Tự hào quá nhỉ?

Kể từ đó, cuối tuần nào mẹ chồng cũng đến giặt đồ cho anh ta thật, bổ sung những vật dụng cần thiết hàng ngày, thi thoảng mua quần áo mới, kể cả quần lót.

Mạnh San không nhìn nổi, nhân lúc rảnh rỗi bèn chủ động dọn dẹp, không ngờ mẹ chồng đến nhìn không hài lòng, phải ra tay dọn lại, vừa làm vừa dặn dò con dâu cái này không được cái kia không phải, sau đó kết câu: lần sau con đừng làm, để mẹ làm.

Nhiều lần như thế, cô không cố làm nữa.

“San San này, cái việc này đều là chuyện vặt vãnh, mẹ đến một chuyến là được. Việc quan trọng nhất bây giờ là hai đứa mau sinh con. Hai đứa cũng không còn nhỏ nữa, biết chưa?”

Khi mẹ chồng dọn dẹp xong, chuẩn bị ra về thì nắm tay cô tha thiết dặn dò chuyện hệ trọng: nối dỗi tông đường.

Mạnh San âm thầm trợn mắt, kết hôn được một năm, là cô nghe muốn chai cả tay, không nói đến nhà chồng, mà nhà mẹ đẻ của cô cũng vừa nhắc nhở vừa giục giã.

Nhưng nhiều biểu hiện của Thái Mậu Thật luôn khiến Mạnh San mơ hồ hơi bất an, sau khi kết hôn, hai người cơ bản khác xa nhau, dù là thói quen sinh hoạt hay tam quan (thế giới quan, nhân sinh quan và giá trị quan) khác nhau một trời một vực.

Nếu có con là hai người trói buộc hoàn toàn, cô thật sự muốn tạm bợ như thế cả đời sao?

Nhưng hai người tuổi tác đã lớn là sự thật, nếu để lỡ thời kì hoàng kim sinh nở thì liệu còn sinh được nữa không?

Vậy thì khi đó vội vã lấy chồng có ích gì?

“Con biết rồi mẹ ạ, hai con không còn trẻ nữa. Con nghĩ tốt là hai chúng con nên đi kiểm tra sức khỏe xem sao, rồi chăm sóc cơ thể cho việc mang thai trước nửa năm.”

Mạnh San im lặng một lúc, nhưng vẫn trả lời rõ ràng. Sinh con, đừng lẩn quẩn trong lòng nữa.

Nhưng vừa dứt lời, mẹ chồng đột nhiên sa sầm mặt lại, “Kiểm tra cái gì chứ. Tiểu Thái khỏe mạnh từ bé đến giờ, khỏi cần, thuận theo tự nhiên là được.”

Mạnh San khó hiểu trước hành vi trở mặt của bà, cô không thể bỏ qua việc kiểm tra trước khi mang thai được, cô và Thái Mậu Thật không còn trẻ, ai biết được có bệnh gì đó mà cả hai không biết hay không.

Nhưng trong chuyện này, hai mẹ con Thái Mậu Thật đứng chung thuyền, chết sống không chịu đi khám.

Không phải nay phải tăng ca, chính là mai có việc, hẹn được ngày kiểm tra thì ngày đó lại có việc đột xuất, cứ hẹn tới hẹn lui mãi.

Hiện đại · mẹ chồng nàng dâu · zhihu

KHOẢNH KHẮC NÀO BẠN CẢM THẤY MẸ CHỒNG MÌNH RẤT KINH TỞM? 3+4

3

Tôi nằm viện nửa tháng, trong nửa tháng này, mẹ chồng tôi ngày nào cũng đợi tôi trước giường, Trần Hưởng phải đi làm, hằng ngày đến vài tiếng, còn Vu Phượng có con nhỏ, rất ít đến thăm.

Có thể nói, mẹ chồng tôi chăm sóc tôi rất tận tình, một mình bà quán xuyến mọi công việc, không hề bảo Trần Hưởng chăm sóc thay bà một ngày.

Nhìn mẹ chồng bận rộn mà trong lòng tôi cũng có chút áy náy, trước giờ tôi thường xích mích với nhà, đến lúc nguy cấp thì mẹ chồng tôi vẫn thương tôi.

Ngày tôi xuất viện, Trần Hưởng đến đón tôi, Vu Phượng cũng đến.

Vu Phượng chủ động giúp tôi xách đồ, Trần Hưởng nói để ảnh bế cháu cho, hai người có vô tình chạm vào tay nhau, ánh mắt Vu Phượng tức thì né tránh.

Tôi cảm giác là lạ, không phải chỉ vô tình chạm tay cái thôi sao, sao vẻ mặt chị ta thay đổi mấy lần.

Sau khi về nhà, tôi vẫn nằm mỗi ngày, mãi không thoát khỏi “nỗi đau mất con”, bác sĩ nói tôi bị tổn thương nguyên khí, khó con con lần nữa.

Nghĩ đến đây, tôi lén lau nước mắt, nếu không có con thì cuộc hôn nhân của tôi và Trần Hưởng phải tiếp tục thế nào đây?

Tôi cảm thấy đường đời vốn rộng rãi thêng thang của tôi, phút chốc trở nên lầy lội, ngoằn ngoèo, không có điểm cuối.

Tôi thậm chí cảm thấy nên đi khám tâm ký. Việc đầu tiên tôi làm khi thức dậy mỗi ngày là nhìn vào bụng mình. Lúc này cái bụng phình to của tôi đã xẹp xuống. Tôi nghĩ đến đứa con của mình chưa được ngắm nhìn thế giới đã phải chết bắt đắc kì tử, liền kìm không được nước mắt. Tôi sống một ngày như giày vò một ngày, ai chưa từng làm mẹ sẽ không hiểu được nỗi đau thương đó.

Bông hoa sinh mệnh mong mỏi của tôi chưa kịp nở đã héo tàn, nghĩ đến con nhà người ta lớn lên hạnh phúc, con mình lại trở thành những mảnh vụn bị vứt bỏ như một thứ rác rưởi y tế, lòng tôi đau nhói.

Tôi nằm nhà đầu bù tóc rối suốt hai tháng, ngày nào mẹ chồng cũng nấu canh cho tôi.

Vu Phượng gần đây hơi kỳ lạ, khẩu vị trở nên kém đi rất nhiều, hết lần này đến lần khác che miệng chạy vào nhà vệ sinh. Tiếp tục đọc “KHOẢNH KHẮC NÀO BẠN CẢM THẤY MẸ CHỒNG MÌNH RẤT KINH TỞM? 3+4”

Hiện đại · mẹ chồng nàng dâu · zhihu

KHOẢNH KHẮC NÀO BẠN CẢM THẤY MẸ CHỒNG MÌNH RẤT KINH TỞM? 1+2

Nghe lời xúi giục của mẹ chồng, chồng tôi và chị dâu đã lên giường với nhau.

Chồng tôi, một người trung thực, bị mẹ chồng tôi xúi giục chẳng những quen thói ăn vụng mà còn muốn ra tay chiếm đoạt tài sản và mưu sát tôi.

Bà ta cứ nghĩ bí mật mãi không bị bật mí, suốt ngày mơ mộng làm giàu, ngờ đâu tôi chỉ dùng chút thủ đoạn đã tống cổ cả nhà bà ta vào tù …

1

Trần Hưởng là bạn đại học và là mối tình đầu của tôi, ban đầu tôi yêu anh vì thiếu kinh nghiệm yêu đương là thứ nhất, thứ hai vì ảnh hiếu thảo.

Anh được sinh ra ở nông thôn, là con út. Nhà có một người anh trai, anh mất cha từ khi còn nhỏ, dựa vào một mình mẹ mà nuôi lớn hai con. Vài năm trước, anh hai Trần Hưởng- Trần Bân đang làm việc trên một công trường, do sơ sẩy mà ngã chết, để lại chị dâu ở góa Vu Phượng và đứa cháu trai Tiểu Trí.

Trần Hưởng rất có hiếu với mẹ, vừa làm vừa học, hàng tháng đều mua này nọ gửi về quê. Khi đó tôi nghĩ, một người có tấm lòng hiếu thảo như vậy, sao có thể là người xấu?

Thực ra, khi bố mẹ tôi còn sống, hai người đều không muốn tôi yêu đương với anh. Mẹ tôi bảo, người nghèo kiến thức ngắn, rồi phân tích cho tôi nghe nếu gả tôi cho anh thì sẽ bị gia đình anh hút máu. Khi đó, tôi không phản đối. Tiếp tục đọc “KHOẢNH KHẮC NÀO BẠN CẢM THẤY MẸ CHỒNG MÌNH RẤT KINH TỞM? 1+2”